Skip to content . Tuyển chọn những bài văn hay Cảm nhận vẻ đẹp của người lính Tây Tiến trong đoạn 3.Với những bài văn mẫu đặc sắc, chi tiết dưới đây, các em sẽ có thêm nhiều tài liệu hữu ích phục vụ cho việc học môn văn. Có điều một sự cố bất ngờ xảy ra, khiến mong muốn của anh không thể nào thực hiện được. Thấy cô ngồi khóc như vậy Triệu Dương cũng bực, có lòng tốt đưa người say về nhà, ngờ đâu lại xảy ra cơ sự này, anh không hiểu được là tại sao nữa! Nhớ lại được Cô nói với giọng đầy thách thức, giống như muốn vạch trần bộ mặt giả dối của Triệu Dương. Triệu Dương không nói không rằng, xoay người, bật nhảy, một tay đặt trên lan can tạo đà nhảy xuống. Động tác của anh nhanh như cắt, khiến Tô Linh còn chưa kịp hiểu chuyện gì. Vẻ đẹp người phụ nữ trên những bảo vật trăm tuổi Việt Nam. Cùng cảm nhận vẻ đẹp của hình tượng người phụ nữ qua những bức tượng có tuổi đời nhiều thế kỷ đã được công nhận là Bảo vật quốc gia Việt Nam. Tòa soạn. Đọc truyện Cận Vệ Của Người Đẹp của tác giả: 小维. Truyện đã cập nhật full đủ chương tại truyen360.net.Triệu Dương quay về từ mưa bom bão đạn, Triệu Dương trở thành bảo vệ trực ca đêm của khu biệt thự cao cấp. Vốn dĩ chỉ muốn sống cuộc sống yên bình, ngờ đâu từ đêm đưa nữ chủ nhà say Contents1 Real Beauty – Vẻ đẹp thực sự2 ID của tôi là Người đẹp Gangnam – Người đẹp Gangnam3 Mùi hương bí ẩn4 Oh My Venus – Thần Vệ Nữ của tôi5 She was beautiful – một cô gái xinh đẹp6 Incarnation of money – Hóa thân của tiền bạc7 Dream High – Giấc mơ […] Shaine Rizelle Macela sinh năm 1995 là hot TikToker nổi tiếng với 1,6 triệu người theo dõi. Người đẹp Philippines nhận được hàng trăm ngàn lượt tương tác khủng trên các trang mạng xã hội nhờ gương mặt xinh đẹp, nổi bật là số đo "ngoại cỡ" gây chú ý nhưng lại có sức hấp dẫn riêng. 0Z93MSM. Triệu Dương cười lạnh, không hổ là chó săn nhà họ Ngụy, chủ nhân khí thế hùng hổ, mấy tên này cắn người cũng không lưu hình của việc nối giáo cho giặc, cậy nhà họ Ngụy có quyền có thế, tên nào ra tay cũng tàn sao nhà họ Ngụy thế lớn, không có ai là không xử lý được, càng không có rắc rối nào không giải quyết chỗ dựa, mấy tên này ra tay không chút kiêng dè, cho dù chết người cũng chẳng sao, chắc hẳn đôi tay dính không ít Dương không nhanh không chậm, móc tay ra sau, cứ như có mắt, chính xác nắm được nắm đấm của đối đấm sắc bén, người bình thường động vào không khỏi phải kêu rêи đau rơi vào tay Triệu Dương lại như ném bùn xuống biển, không nổi chút gợn chờ tên vệ sĩ kinh ngạc ngây người, cổ tay đã bị Triệu Dương tóm trong tay, nhấc lôi một cái, vặn tay kéo thật tiếng “rắc” giòn giã, cổ tay lập tức bị bẻ gãy, có thể nhìn thấy xương trắng lộ bảo vệ hét lên đau đớn, cả người bị Triệu Dương lẳng ra như bao tên bảo vệ khác chưa kịp phản ứng đã bị anh đánh ngã lăn ra đất như một chiếc hồ nhấc chân, một cú đá ngang chính xác, lập tức đá bay một tên muốn đánh cả xảy ra trong chớp mắt, chờ Tô Linh phản ứng kịp, ba tên vệ sĩ nhà họ Ngụy đã lăn lộn dưới người còn lại không dám tiến lên, lùi lại sau mấy bước theo bản họ đưa mắt nhìn nhau, tối qua nghe nói có người đại náo tiệc đính hôn của nhà họ Ngụy, đồng thời rút lui lành họ còn coi đám người có mặt ở đó là lũ vô nay đối đầu với Triệu Dương, họ mới cảm nhận chân thực luồng áp lực khó hiểu nhằn!Khó đối phó!Mạnh mẽ!Mỗi quyền mỗi cước không có quá nhiều kỹ thuật hoa mỹ, hoàn toàn là lối đánh cứng chọi nữa, đây còn là trong tình huống cơ thể anh bị khống chế, một tay kìm kẹp con như vô số sơ hở, nhưng lại khiến người ta không tìm được chỗ ra nghĩ đến đây, có người trán túa mồ hôi, vốn còn đứng ở thế thượng phong, trong chớp mắt đã lao dốc không Đông Minh ngoạc mồm chửi lớn “Một lũ vô dụng, bỏ tiền nuôi các người có ích gì?”Nói rồi, hắn tức tối chửi mắng “Họ Triệu kia, mày có giỏi thì thả mẹ tao ra”.Triệu Dương ung dung hỏi vặn lại “Ngụy đại thiếu gia, anh cũng đâu phải thiểu năng, ăn nói đừng như phim thế được không?”Bà Ngụy lạnh lùng bàng quan chứng kiến cả quá trình, vốn không coi tên bảo vệ nhỏ nhoi họ Triệu này ra đấu một phen mới phát giác ra điều khiến người ta bất con trai giở mọi ngón nghề vẫn không chiếm được thượng Triệu Dương thoạt nhìn chịu đủ khống chế, nhưng vẫn có thể phản kϊƈɦ ngon nhau một trận, ai mạnh ai yếu nhìn là biết nào Tô Linh thà đắc tội nhà họ Ngụy cũng muốn chọn tên Triệu Dương này, quả thực có chỗ dùng được, ít nhất không phải kẻ thoạt nhìn không được tích sự lúc bên Ngụy Đông Minh vô kế khả thi, bà Ngụy đã khôi phục sự bình ta mỉm cười mở miệng “Tiểu Triệu, cậu ra vẻ như vậy cũng vô ích, cậu không dám làm gì tôi đâu. So với việc làm căng thế này thì chi bằng mọi người bình tĩnh nói chuyện, cậu thấy sao?”Ngụy Đông Minh kinh ngạc trước sự thay đổi thái độ của mẹ mình, bà phải tỏ vẻ mềm mỏng với loại tiểu tốt kia?Hắn cảm thấy vô cùng nhục nhã, đang định mở miệng thì bị ánh mắt của mẹ mình ngăn Dương trêu chọc hỏi ngược lại “Bà Ngụy, sao bà chắc chắn tôi không dám làm gì bà?”Bà Ngụy tự đánh giá cao bản thân “Tôi là nhà doanh nghiệp nổi tiếng của Thiên Châu, là người nộp thuế hợp pháp. Cậu dám làm gì tôi, cậu có thể làm gì tôi nào?”Cảm giác sức mạnh nắm cổ tay mình hơi giảm, bà ta nói tiếp “Lùi một vạn bước, cho dù cậu liều cá chết lưới rách với tôi, thế còn người nhà của cậu? Cậu có nghĩ đến hoàn cảnh của họ không?”Triệu Dương ra vẻ bị kinh sợ “Bà đây là uy hϊế͙p͙ tôi?”Bà Ngụy nói sâu xa “Tôi không nói như vậy, nhưng cậu có thể hiểu như vậy”.Triệu Dương châm chọc “Vậy e là phải khiến bà thất vọng rồi, con người tôi ăn mềm không ăn cứng”.Bà Ngụy hoàn toàn mất kiên nhẫn “Đồ chó chết không biết tốt xấu, con tiện nhân Tô Linh này đúng là nuôi được con chó ngoan, chúng mày đúng là xứng đôi vừa lứa! Lẽ nào mày tưởng tao sợ mày sao?”Dứt lời, bà ta bình tĩnh phân phó “Đông Minh, gọi điện báo cảnh sát, cứ nói ở đây có người bắt cóc”.“Sau đó gọi điện cho nhà họ Tô, mẹ muốn xem xem nhà họ Tô có dám trở mặt với mẹ không”.Triệu Dương dõng dạc nói “Được, bà cứ việc gọi người!”“Đánh vợ tôi trước mặt tôi, ban ngày ban mặt đến cửa cướp người, bức hôn! Các người đây là làm gì? Thổ phỉ hay là ác bá?”Dứt lời, anh đột nhiên cao giọng “Tưởng không ai trị được các người sao?”“Tô Linh, gọi điện cho truyền thông, nếu bà Ngụy muốn chơi lớn thì tôi theo đến cùng!”“Dù sao tôi cũng chỉ là một tên chân đất, bà muốn chơi đến cùng với tôi? Tôi muốn xem xem nhà họ Ngụy có theo nổi tôi không”.“Bây giờ là xã hội pháp trị, cũng là xã hội thông tin, nhà họ Ngụy các bà còn có thể một tay che trời?”Bà Ngụy ngây ra tại chỗ, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Triệu giác đó rất khó chịu, cảm giác như bị người ta nắm được huyệt mệnh môn, không thể chống thế đè người, lấy tiền ép người, đều là những thủ đoạn quen dùng trước nào cứng đầu không sợ, dùng lực vừa phải, kiểu gì cũng có thể làm nát mấy cái xương những thủ đoạn này trước mặt Triệu Dương lại chẳng chút tác dụng họ Ngụy mấy năm nay phát triển quá thuận lợi, không ít kẻ thù, cũng có mấy chuyện dơ bẩn không thể lôi ra ngoài ánh chuyện này chìm dưới đáy thì không sao, một khi bị người ta lật lên sẽ là rắc rối không dễ xử là mấy năm gần đây, nhà họ Ngụy mở rộng làm ăn, đầu tư xây dựng thành phố, đáp lời kêu gọi làm năng lượng mới, thậm chí rót vốn vào cổ phiếu kỹ thuật, mục đích chính là tẩy trắng tài sản, rót vốn niêm giờ liên hôn với nhà họ Tô cũng là muốn mượn ngọn gió Đông cuối cùng, để Tô Thị trở thành nhà tài trợ trêи thị trường chứng khoán cho họ quan trọng nhất là nhà họ Ngụy vừa hoàn thành việc tái cơ cấu nghiệp vụ và nợ, tái cơ cấu cổ quyền và tài sản đang bước vào giai đoạn quan nữa còn sắp tiến hành lượt xác minh đăng ký vốn và định giá tài sản lúc này lại náo loạn ra một vụ scandal như vậy?Mất nhiều hơn được!Bà ta đánh giá lại Triệu Dương, cứ cảm thấy tên bảo vệ trước mặt này thoạt nhìn không đơn giản như lời vừa rồi của anh thoạt nghe vô tâm, nhưng lại đánh trúng chỗ hiểm. Lẽ nào thực sự phải theo anh?Bà Ngụy trong lòng đã không còn tự tin để tiếp tục thách thức, nhưng ngoài mặt lại không để lộ chút thực là bị một kẻ vô danh tiểu tốt mình coi thường sâu sắc nắm được điểm yếu, thậm chí bị ép cúi đầu và thoả hiệp, cảm thấy rất ghê đã nói đến đây rồi, lẽ nào cứ thế bỏ qua?Trong lòng chán ghét, ngoài miệng lại càng không nể tình “Nhà họ Tô các cô uy phong thật đấy, nuôi được một con chó ngoan”.“Chờ mấy ngày nữa xin phá sản, toà án đến cửa thanh tra tài sản, hy vọng các người vẫn còn có thể cứng thế này”.Dứt lời, bà ta nhìn Tô Hạo đang rụt ở góc một cái, ý uy hϊế͙p͙ trong đó lộ rõ mồn thấy lời uy hϊế͙p͙ từ miệng bà Ngụy, Tô Hạo gần như không dám tưởng quen cơm bưng nước rót, được phụ nữ vây quanh, giờ bảo cậu ta sống khổ sống sở? Còn không bằng giết cậu ta cho xong!Cậu ta cũng không quan tâm vẻ mặt khó coi của Tô Linh, khom lưng khuỵu gối bước về phía trước “Bác Ngụy, có gì từ từ nói… Dù sao cũng là người một nhà, bác đừng chấp chị họ cháu”.Bà Ngụy cao ngạo “Muốn tôi cứ thế bỏ qua sao?”Tô Hạo gần như cúi người “Tuyệt đối không ạ, xin bác yên tâm, nhà họ Tô nhất định sẽ cho bác một câu trả lời hài lòng. Tên Triệu Dương này nhà bọn cháu không nhận”.Bà Ngụy vẻ mặt khinh miệt “Cuộc hôn nhân này Đông Minh nhà chúng tôi sao cũng được, đầy cô gái thích nó. Nếu không phải thấy nó si tình, cậu tưởng hôm nay tôi sẽ đến cửa?”Cái lưng Tô Hạo ngày càng thấp xuống “Vâng vâng vâng, là nhà bọn cháu trèo cao”.“Trong lòng cậu biết rõ là được”.Bà Ngụy ra vẻ ngạo mạn, vừa lấy lại được mặt mũi lại vừa tìm được bậc thang, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Triệu Dương “Còn không buông tay?”Bà ta cũng coi như nghĩ thông suốt, nếu đã là rắc rối Tô Linh gây ra thì hãy để người nhà họ Tô tự giải co với loại thấp kém như Triệu Dương?Một là chẳng ích lợi gì, hai là đánh mất thân về cuộc hôn nhân giữa Tô Linh và con trai, bà ta đã nhìn thoáng kết hôn thì làm sao?Người mất mặt là nhà họ Tô, ai dám nói xấu sau lưng nhà họ Ngụy?Chờ công ty của Ngụy Thị niêm yết thành công, làm đơn ly hôn, đá con tiện nhân Tô Linh kia trở lại nhà họ lúc đó con trai phong độ ngời ngời, phụ nữ kiểu gì chẳng tìm được?Tô Linh?Dù xinh đẹp thì làm sao?Một món hàng đã qua tay không ai cần, nhà họ Tô phía sau đã lụn bại, chắc chắn cả đời này sẽ không ngẩng đầu lên về Triệu Dương?Hơ hơ, để lại cho nhà họ Tô tự cắn nhau là trận phong ba mắt thấy sắp kết thúc, nhưng trong lòng Tô Linh vẫn thấy khó chịu ấm sự khó chịu này không có chỗ để xả, cũng không có chỗ phát mặt với sự ép người quá đáng của bà Ngụy, không thoả hiệp còn có thể làm gì? Thực sự cá chết lưới rách?Cô không có suy nghĩ ngây thơ như dài một tiếng, cô mệt mỏi nói “Triệu Dương, thôi bỏ qua đi”.Triệu Dương cố chấp không chịu buông tay “Bỏ qua? Sao có thể đơn giản như vậy được?”Một câu nói chẳng khác gì bom nổ đất Đông Minh đã sớm nổi giận, nghe thấy câu này hận không thể lột da róc xương Triệu chỉ mũi anh mắng “Họ Triệu kia, mẹ kiếp, đừng được voi đòi tiên”.Bà Ngụy cũng ngạc nhiên “Triệu Dương, anh muốn thế nào?”Với thân phận và địa vị của bà ta hiện giờ, chủ động dẹp bỏ can qua đã là nể mặt Triệu Dương lắm tên này còn không biết tốt xấu?Triệu Dương hỏi vặn lại “Bà nghĩ sao?”Bà Ngụy không hiểu ra sao “Cậu muốn làm gì?”“Không làm gì cả, xin lỗi!”“Tôi xin lỗi? Xin lỗi ai?”Dứt lời, bà ta dường như hiểu ra gì đó, chỉ vào Tô Linh “Xin lỗi cô ta? Dựa vào đâu?”Triệu Dương gằn từng chữ “Dựa vào việc cô ấy là người phụ nữ của tôi”.“Thế thì sao nào?”“Chẳng sao cả, người phụ nữ của tôi sao có thể tùy tiện để bà bắt bạt được?”Bà Ngụy có cảm giác như bị sỉ nhục, gò má béo núc run rẩy “Họ Triệu kia, tôi không hiểu rốt cuộc cậu có ý gì, nhưng tôi khuyên cậu đừng có được voi đòi tiên”.Triệu Dương giọng nói hững hờ “Vậy tôi nói lại với bà lần nữa, con dâu nhà họ Triệu không đến lượt người ngoài dạy dỗ, phiền bà xin lỗi cô ấy”.“Bây giờ, nghe có hiểu không?”Tô Linh ánh mắt mơ hồ, vốn đã định nhịn đi, kết quả không ngờ Triệu Dương lại nhìn ra sự ấm ức của là từng câu từng chữ trong miệng anh, nghe như sét đánh bên động màng nhĩ, khiến người khϊế͙p͙ Dương lúc này đầy vẻ bá đạo trước nay chưa từng đánh vỡ toàn bộ sự kiêng dè, toàn bộ sự do dự, toàn bộ sự ấm ức của Ngụy gần như điên cuồng, giọng điệu cũng vô cùng kiên quyết “Không thể nào, tôi có chỗ nào cần phải xin lỗi cô ta?”Triệu Dương nhướng tầm mắt “Trí nhớ kém thế nhỉ? Có cần tôi nhắc lại cho bà không?”Dứt lời, anh xoay cổ Ngụy sắc mặt lạnh lùng, miệng hỏi “Muốn bắt tôi xin lỗi? Cậu hỏi Tô Linh xem cô ta có nhận nổi không?”Chắc do có Triệu Dương chống lưng, Tô Linh hiếm khi tỏ vẻ cứng cỏi trước mặt bà dõng dạc hỏi ngược lại “Tôi sao mà không nhận được?”Bà Ngụy hiếm khi bị người ta cãi lại, ánh mắt như dao chửi mắng “Đồ tiện nhân, cũng là loại rác rưởi giống mẹ cô, cô mà cũng xứng?”Dứt lời, một bạt tai vang vọng khắp bạt tai của Triệu Dương vả mạnh lên mặt bà Ngụy. Triệu Dương không ưa nổi cái bản mặt này của hắn, đoán rằng chắc hắn vừa mới vào đó để mách lẻo, còn lý do là gì không cần nghĩ cũng là thấy anh và Khổng Nguyệt đi gần nhau nên mới ôm tâm lý ghen tỵ đi phá Dương thầm hừ một cái, nhưng trên mặt vẫn tươi cười vui vẻ “Vâng, đúng là có chuyện vui, hẹn ngày rảnh rỗi mời tổ trưởng Hàn đến uống rượu cưới của tôi và Khổng Nguyệt”.Tổ trưởng Hàn tím mặt, hắn biết quan hệ giữa Triệu Dương và Khổng Nguyệt không bình thường, nhưng không ngờ hai người lại tiến triển nhanh như thế này, thậm chí đã bàn đến chuyện cưới xin rồi!Khổng Nguyệt cũng ngây người tại chỗ, trong lồng ngực cô giống như có một con nai chạy qua, tim đập “thình thịch” không Dương cười ha ha, vỗ vai tổ trưởng Hàn nói “Tổ trưởng Hàn, đang đùa anh thôi, anh xem anh tưởng là thật kìa, sao tôi xứng đôi với thư ký Khổng chứ?”Tổ trưởng Hàn muốn nói biết điều là tốt, nhưng chưa kịp mở miệng thì cảm thấy bàn tay to đặt trên vai giống như sắt thép, đè mạnh lên xương bả vai, làm hắn đau đến nỗi sắc mặt trắng Triệu Dương vẫn tươi cười vui vẻ, không ai nhìn ra sơ trưởng Hàn không tiện nổi giận, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi để trong bụng, miễn cưỡng đối phó vài câu rồi vội vã tạm Dương chưa hả giận, nhìn bóng lưng của hắn và nói “Tiểu Nguyệt, tên họ Hàn này là một kẻ tiểu nhân, sau này nếu hắn còn dám giở trò với em, em cứ nói anh để anh xử lý hắn!”Khổng Nguyệt vẫn còn đang ngây ngẩn, nghe thấy Triệu Dương nhắc lại mới vội vã gật đầu “À vâng… em biết rồi…”Triệu Dương dồn toàn bộ tâm trí để suy nghĩ, lát nữa nên đối phó với trưởng phòng Khương như thế nào, cũng chẳng chú ý đến vẻ mặt thất vọng thoáng qua của Khổng theo tiếng gõ cửa vang lên, người bên trong rất nhanh đã đáp lại.“Mời vào!”Triệu Dương ngẫm một lát, là một giọng nữ rất trong trẻo, từ giọng nói có thể đoán được tuổi tác không người vào phòng, rất nhanh Khổng Nguyệt đã khôi phục trạng thái bình thường, nở nụ cười chuyên nghiệp trên môi, giọng nói vô cùng chuẩn mực “Trưởng phòng Khương, đây là Triệu Dương, tôi đưa anh ấy đến thực hiện quy trình nhân sự”.“Ồ, cậu là Triệu Dương à?”Trưởng phòng Khương đang cặm cụi ngẩng đầu lên, mắt nhìn về phía Triệu Dương cũng đưa mắt nhìn qua, không ai mở miệng, ánh mắt hai người giao Dương hơi bất ngờ, anh vốn tưởng rằng trưởng phòng Khương hẳn là một phụ nữ trung niên chua ngoa cay nghiệt, thậm chí dáng người mập mạp với mái tóc xoăn sóng và giọng nói ồm ồm khản quả vừa nhìn và hình ảnh tưởng tượng trong đầu khác biệt quá phòng Khương trước mắt thân hình thon thả, mái tóc ngắn xoã ngang vai, dáng vẻ không hề xấu mà ngược lại khá là xinh dù cô ta không đứng lên nhưng cảm giác sẽ cao hơn trưởng phòng Uông một chút, hơn cả là tác phong già dặn kinh nghiệm, giơ tay nhấc chân đều toả ra một sức quyến rũ đặc trưng của người phụ nữ trưởng thể dùng cụm từ “vẻ đẹp mỹ miều” để hình cùng Triệu Dương chốt một câu, người trước mắt là một nữ trí thức vô cùng tinh tế, hoàn toàn khác xa hình tượng nữ lãnh đạo cay nghiệt trong tưởng tượng ban phòng Khương cũng không tiếc lời ca ngợi, nói “Cậu là Triệu Dương à? Mấy ngày nay thường xuyên nghe người ta nhắc đến cậu, quả thật dáng vẻ không tầm thường! Thật sự không ngờ phòng bảo vệ của khu biệt thự Đế Uyển chúng ta lại có một chàng trai ưu tú như vậy!”Lời cô ta nói không hoàn toàn là tâng bốc, cô ta đã từng gặp khá nhiều bảo vệ ở khu biệt thự Đế Uyển, cũng có những người trông cường tráng Triệu Dương, nhưng Triệu Dương đã cho cô ta một cảm giác rất đặc không nói nhiều, nhưng đôi mắt lại rất có hồn, là kiểu chỉ nhìn một lần có thể khiến người ta nhớ mãi không nói của trưởng phòng Khương rất dịu dàng, Triệu Dương nghe cô ta nói mà cảm thấy tựa như gió xuân thoảng qua, nhưng trong lòng anh chẳng thả lỏng được, ngược lại xuất hiện sự căng thẳng vô giác mách bảo anh, đây không phải là một đối thủ đơn phòng Khương phất tay “Gì nhỉ, Tiểu Khổng, cô làm việc của mình đi, tôi vẫn còn một số tài liệu phải xử lý, cô đừng đợi ở đây, nhỡ đâu trưởng phòng Uông có việc gì cần tìm cô thì sao? Đừng trì hoãn công việc”.Nói xong, cô ta chỉ tay vào chiếc ghế sofa ở một bên “Tiểu Triệu, cậu ngồi đi đã, đợi tôi làm xong việc sẽ xử lý việc của cậu”.Nghe thấy câu cuối cùng của trưởng phòng Khương, Khổng Nguyệt mới thở phào nhẹ nhõm, cô ta nhìn Triệu Dương với ánh mắt yên tâm rồi mới lui ra Dương cười gượng, anh không dám yên tâm, e là trưởng phòng Khương là một kẻ ác ăn thịt người nuốt cả xương, phải thật cẩn thận, đừng để cô ta chén sạch mình!Anh vừa mới ngồi xuống ghế sofa thì trưởng phòng Khương nói “Tiểu Triệu, phiền cậu giúp tôi lấy tài liệu trên bàn trà qua đây”.Triệu Dương cầm mấy tờ giấy lên, đưa đến trước mặt trưởng phòng Khương một cách ngay phòng Khương nhận lấy, sau đó không nói gì nữa, không bảo anh đợi một lúc, cũng không bảo anh quay về Dương không nghe thấy dặn gì thêm, cũng không chuyển động mà cứ đứng tại chỗ một đến ba phút sau, anh vẫn không nghe thấy bất cứ lời dặn gì khác của trưởng phòng Khương, lúc này anh mới hiểu, thì ra là đang đợi anh ở đây!Ra oai phủ đầu hay là muốn thăm dò đối phương?Trước khi xác định được ý đồ của trưởng phòng Khương, Triệu Dương quyết định không lật mặt cô phải chỉ là đứng thôi sao, trước đây lúc anh đi lính cũng phải đứng rất nhiều, có lần nào không bước trong ba tiếng đồng hồ chứ?Đọ kiên nhẫn à?Anh đâu có sợ người phụ nữ trước mặt!Vì vậy, bây giờ xuất hiện một cảnh tượng kỳ phòng Khương bận rộn với tài liệu trong tay, thỉnh thoảng nhíu mày, thỉnh thoảng làm vẻ mặt kinh ngạc, rồi thỉnh thoảng lắc đầu như thể công việc rất phức tạp, làm thế nào cũng không xử lý Triệu Dương đứng trang nghiêm, đừng nói chân không nhúc nhích một chút nào, ngay cả thân người cũng chưa từng cử mắt nửa tiếng đồng hồ đã trôi phòng Khương lén ngẩng đầu lên, trong lòng không khỏi kính ấn tượng ban đầu với Triệu Dương, cô chỉ nghe em họ của chồng nhắc đến vài lần, vốn dĩ cũng không để tâm, chèn ép một bảo vệ thực tập đối với cô ta mà nói dễ như trở bàn đội trưởng Uông chống lưng thì làm sao? Trên có chính sách, dưới có đối sách, cô ta tìm đại một lý do là có thể chặn đứng thủ tục nhân viên chính thức của Triệu Dương, thậm chí không ai bới móc được chỗ đến mấy ngày nay, sau mấy lần đấu đá nhau với trưởng phòng Uông cô ta mới nhận thức được có gì đó không này trưởng phòng Uông thay đổi, tuy chính trưởng phòng Uông chủ động xin cô ta trước, nhưng cũng ngầm gây áp lực sau lưng cô ngờ, một việc sắp hoàn thành ngay trước mắt thì đột nhiên đổi hướng phòng Uông không những không điều chuyển công tác, ngược lại còn đến tìm cô để hỏi xin cho Triệu biệt hôm nay gặp mặt mới phát hiện, tên bảo vệ quèn được người ta nhắc đến bao nhiêu lần đúng là không hề tầm thường, thảo nào em họ chồng cô ta không chèn ép được cậu chống cự này không chỉ đơn thuần tiêu hao về mặt thể lực, mà còn là một bài kiểm tra khả năng chống chọi với áp Triệu Dương để lộ dù chỉ một chút sơ hở, cô ta sẽ mượn cơ gây khó dễ quả là Triệu Dương cứ thế không cho cô ta bất kỳ cơ hội nào để bới móc lỗi sai. Tác giả Thể loại Đô Thị, Ngôn TìnhNguồn FacebookTrạng thái Đang raSố chương 290Ngày đăng 2 năm trướcCập nhật 2 năm trước Là người sống sót quay về từ mưa bom bão đạn, Triệu Dương chỉ mong muốn trải qua cuộc sống bình lặng cùng với công việc làm bảo vệ trực đêm tại khu biệt thự cao cấp điều một sự cố bất ngờ xảy ra, khiến mong muốn của anh không nào thực hiện đoạnThấy cô ngồi khóc như vậy Triệu Dương cũng bực, có lòng tốt đưa người say về nhà, ngờ đâu lại xảy ra cơ sự này, anh không hiểu được là tại sao nữa!Nhớ lại được chuyện đã xảy ra đêm qua, Tô Linh cũng ngừng khóc “Anh quát cái gì mà quát?”Triệu Dương thở dài nói “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm về việc này.”Tô Linh lau nước mắt đáp “Anh chịu trách nhiệm sao? Anh lấy cái gì ra để mà chịu trách nhiệm chứ?”Đôi mắt trong veo ấy, lóe lên một ánh mắt lạnh lùng ghê người.

can ve cua nguoi dep