Nếu chẳng may nhiệt kế thủy ngân bị vỡ thì có thể dùng chất nào trong các chất sau để khử Bài 3 trang 88 sgk hoá 12: Thủy ngân dễ bay hơi và rất độc. Nếu chẳng may nhiệt kế thủy ngân bị vỡ thì có thể dùng chất nào trong các chất sau để khử Hotline 0939 629 809.
Nhét vào hoa huyệt. Đợi thời gian trôi qua, khi dâm dịch cũng đủ, Hạ Mạc liền rút ống trúc ra, ta không kiềm lại được khiến dâm thủy văng tung tóe. Hạ Mạc liền nhíu mày tỏ vẻ không vui, ta sợ hãi rên rỉ."Sư phụ,chưa được sao? Ta muốn, thực sự rất muốn"Hạ Mạc
Đầu tư chuẩn bị nhiều bó hoa đẹp bán dịp 20/10, chị K.P khóc nghẹn khi bị các đối tượng lạ mặt chơi xấu, tạt mắm tôm phá hoa giữa đêm khuya. Tuổi mới, Eva thay áo mới. Fanpage Eva. Cụ thể theo chia sẻ từ chị K.P là chủ hàng hoa bị tạt chất bẩn cho biết, sự
Chương 34: Trứng run rơi vào hoa huyệt, làm trò trước mặt bác sĩ Phó mặt, bị trứng run chơi đến cao trào "Sao có thể là sản phẩm mới? Loại son điện tử ngày gần đây rất thịnh hành. "Cố Miên chột dạ nói. Đôi mắt hoa đào* kiều mị không ngừng nhìn bốn phía, sợ Phó
Đọc truyện Thê tử không ngừng bị dạy dỗ ( CAO H, CV, FULL) - chương 71: Phiên ngoại ( hoàng chơi giao, thối nát cực kỳ H ) trên điện thoại, cập nhật hằng ngày. chương 71: Phiên ngoại ( hoàng chơi giao, thối nát cực kỳ H ) Tiêu Vu Uyên hung hăn
Cô ấy muốn được "yêu" , chương 122 của tác giả A Phì A cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn.
Bệnh chủ yếu do xương gót bị thoái hóa. Theo Y sĩ Y học cổ truyền, đau gót chân là bệnh lý thường gặp ở người có tuổi. Bệnh chủ yếu do xương gót bị thoái hóa. Giới thiệu; Tuyển sinh lớp sơ cấp xoa bóp bấm huyệt học thứ 7 chủ nhật tại Sài Gòn;
ZbYjdN. Chương 3 Chơi xấu Convert Vespertine Edit Mina Đường đi ẩn sâu trong tiểu huyệt của nữ tử. Mười mấy năm không có vật lạ quấy nhiễu, tự do tự tại, muốn co thì co, muốn giãn thì giãn. Ai ngờ bỗng một hôm một gậy thịt thô to gấp mấy lần huyệt khẩu xông vào, nó chỉ có thể thả lỏng, không thể sít chặt, bị ép há miệng thật to, bị mạnh mẽ ép ăn hết. Nói đến cũng lạ, thịt hành cũng được tạo từ máu thịt, sao nó lại cứng như gậy sắt, nhét vào trong tiểu huyệt mềm mại cộm vô cùng. Hơn nữa, nó còn ấm nóng, giống như vừa mới châm mồi lửa, chỉ khác ở chỗ chưa làm bỏng tiểu huyệt mà thôi. Trong bụng Dư An ngậm một cây gậy thịt như thế, khó chịu đến mức nào khỏi cần phải nói. Thực ra cự căn của nam tử cũng không chịu nổi. Tình dục gần trong gang tấc, bị tiểu huyệt căng mịn vây quanh, dù sưng to cũng không thể làm gì. Bị bao bọc còn chưa đủ, hoa huyệt liên tục chảy ra một dòng nước ào ạt thì mới có thể dập tắt cây dương vật khô nóng. Gậy thịt được thọc vào rút ra tùy ý trong một tiểu huyệt như vậy mới được coi là thoải mái. Cự căn của Tuân Quan Lan cắm trong hoa huyệt tuyệt vời, khoái cảm ra sao không cần nói cũng biết. Ban nãy thịt hành vừa vô ý tiết ra một lần, lúc này nhanh chóng cương cứng trở lại. Dư An mở to đôi mắt, nước mắt lưng tròng trừng Nhị gia, chỉ kém trừng xuyên thủng một lỗ, làm hắn cũng bị đau theo. Tuân Quan Lan bắt đầu cử động, dương vật rút khỏi một chút, lại đẩy mạnh đi vào, thế mà vẫn cắm không thấy đáy. Thì ra eo mình ưỡn cao quá vì thế hắn hạ thấp một chút. Mỗi lần ra vào, eo lại thấp xuống một chút. Cuối cùng thấy đến mức, đầu gác trên mặt tiểu nha đầu. Như vậy tuy thọc vào tận gốc, song lại không tiện phát lực bên hông, hết sức mệt nhọc. Tuân Quan Lan nhíu mày, tạm dừng, ngồi dậy nhìn kỹ. Dư An ngậm miệng nín thở, mặt đỏ bừng bừng. Tuân Quan Lan mau chóng phát hiện vấn đề. Ra là tiểu nha đầu dí sát mông nhỏ xuống mặt giường, mông thịt bị ép xuống, làm cho huyệt khẩu cũng thấp xuống, vì thế không khớp với phần hông của hắn. “Đêm nay ngươi không muốn ngủ đúng không?” Dư An nghe vậy liền biết Nhị gia phát hiện nàng chơi xấu. “Nhị gia, ta sai rồi, ngươi, ngươi to quá, để ta thích ứng một lát được không?” “Đau thì cố chịu,” Mặt Tuân Quan Lan không cảm xúc, nâng eo nàng lên, một tay nâng mông nhỏ, “Lại phá đám đêm nay ngươi cứ ngậm nó mà ngủ.” Ngậm ngậm ngậm ngậm con quái vật này ngủ? Dư An sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, vội vàng thả lỏng bụng nhỏ, ngoan ngoãn cho ai đó thao lộng. Khó trách vừa rồi cắm rút tốn sức như thế. Tuân Quan Lan nhìn tiểu nha đầu, cắm vào một cái thật mạnh thật sâu. Dư An hét toáng, bám chặt eo hắn, “Nhị gia, ta sai rồi, sai rồi…” “Lần sau còn dám thế nữa không?” “Không dám, không dám.” Tuân Quan Lan rút tay về, đổi thành đỡ eo nàng va chạm. Tiểu huyệt còn đọng lại dịch đục của hắn, dương vật ra vào vài cái, dịch đục phân tán tứ phía, dính đầy đường đi, thông thuận vô cùng. Lúc này gậy thịt được sảng khoái, vách động bao lấy nó căng chặt vừa đủ, tăng một phần vặn xoắn, giảm một phần thả lỏng. Dường như con đường này khua tay múa chân theo kích cỡ của nó, tạo ra riêng cho mình nó. Mồ hôi nóng bỏng chảy đầm đìa trên người Tuân Quan Lan. Dư An sợ đau, vừa phải đong đưa, vừa phải phân tâm, tập trung đếm đếm số bạc giấu trong tủ quần áo. Đếm xong một lần, lại đếm lại từ đầu. Đếm hơn mười lần, hình như chẳng có gì thú vị. Sao Nhị gia vẫn chưa xong nhỉ? Dư An hơi do dự, cảm nhận từng chút một động tĩnh dưới thân. Đầu tiên là tiếng bạch bạch dồn dập truyền vào mang tai, làm người ta miệng đắng lưỡi khô. Dư An che lại lồng ngực nhảy bang bang, lại cảm nhận một chút, ố, hình như không đau nữa? Thử nâng mông nhỏ, không đau thật! Nhưng cũng không thoải mái cho lắm. Vật kia vừa cứng vừa nóng ma sát thịt mềm non nớt, sao có thể dễ chịu được chứ. Thế mà ma ma bảo nó làm người ta sung sướng lắm, Dư An hừ khẽ. Tuân Quan Lan có vẻ sắp bắn, thấy nàng hơi động đậy, ánh mắt tối sầm nhìn sang. Dư An rụt cổ, “Nhị gia, ta không chơi xấu.” Tuân Quan Lan thu tầm mắt, nhìn chỗ kết hợp giữa hai người. Huyệt khẩu hỗn độn, có dịch nhờn của nàng chảy ra, có tinh dịch của hắn bắn ra, lầy lội dâm loạn. Hai mảnh hoa huyệt bị cọ xát hồi lâu, sưng đỏ lên. Điều bắt mắt nhất là, khe huyệt kiều diễm há to, run run ngậm lấy gậy thịt sậm màu hiểm ác, bị cắm đến tàn nhẫn nhưng không dám co rút, trông đáng thương làm sao. Mà bên trong là đường đi không nhìn thấy được. Chỉ có lúc cự căn rút ra mới kéo theo chút sắc đỏ tươi quyến rũ. Đẹp rung động lòng người. Tuân Quan Lan nhìn chằm chằm, trong đầu hiện lên một cảnh tượng Cấu tạo trong hoa huyệt tuyệt diệu vô cùng, thịt mềm trơn trượt rộn ràng, vây quanh mút lấy một cây gây thịt cứng rắn, dường như nhận thấy hương vị quá hấp dẫn, tranh nhau vươn thịt hoa mũm mĩm chiếm lấy nó. Như sợ bị chiếm mất, bám hút cực chặt. Dư An nghe nhịp thở của Nhị gia đột nhiên nặng nề, đang nghi hoặc, Nhị gia bỗng nâng eo nàng lên, va chạm ngoan độc ác liệt. “Nhị, Nhị gia…” Dư An suýt nữa hụt hơi, trong bụng vừa đau vừa xót. Tóm lấy chăn đệm thừa nhận vài chục cái, rốt cuộc Nhị gia dừng lại. Dư An thở dốc dồn dập, hai bầu ngực phập phồng kịch liệt. Toàn thân ửng hồng ướt át. Tuân Quan Lan cúi đầu hòa hoãn một chút, khom người ngậm lấy đầu vú. Lại có mùi thơm vị ngọt. Mút xong cả hai bên, Tuân Quan Lan xoay người nằm xuống, nghỉ ngơi một lát, giọng khàn khàn “Gọi người mang nước vào hầu hạ ta lau mình.” Nhị gia quá đáng quá, chỉ để ý mỗi bản thân. Dư An ỉu xìu đáp “Vâng, Nhị gia.” Chịu đựng cơn mỏi nhức bò dậy, mặc yếm vào, rung chuông báo tin cho hạ nhân đứng gác ngoài cửa. Lát sau có nha hoàn bưng nước ấm tiến vào, tiếp đó mắt nhìn thẳng lui ra ngoài. Vừa rồi Dư An ở trên giường không dám nhìn kỹ cơ thể của Nhị gia, bây giờ cũng không dám nhìn kỹ, híp mắt. Lúc lau đến gậy thịt, Dư An nhắm tịt đôi mắt, lấy khăn bọc lại rồi lau lung tung vài cái. Nhị gia thật không biết xấu hổ, ngay cả chỗ này cũng bắt người khác lau cho. Dư An đỏ tai nghĩ thầm. “Nhị gia, xong rồi.” “Vẫn chưa lau sạch.” Tuân Quan Lan nói. Sao có thể chứ, Dư An vội vàng hỏi “Chưa lau ở đâu ạ?” Tuân Quan Lan ưỡn eo, thịt hành mềm mụp suýt nữa đụng vào mặt. Dư An vội nghiêng đầu né tránh. Nhị gia không biết ngại! Tuân Quan Lan nhìn tiểu nha đầu mặt đỏ tai hồng, thanh âm lười biếng “Túi mang.” Dư An khổ sở nâng gậy thịt lên, quả nhiên thấy túi mang vẫn còn dính dịch nhờn trong suốt. Nghe ma ma nói phần này của nam tử rất yếu ớt, ngàn vạn lần không được va đập mạnh. Dư An nhẹ nhàng lau sạch chất nhầy, mặt nóng như sắp bị nướng chín, “Nhị gia, xong rồi.” Tuân Quan Lan gật đầu, trở về giường nằm nghỉ. Dư An lại gọi một thùng nước mang vào, lau sạch qua toàn thân, rồi cũng bò lên giường đi ngủ. ================= Dư An Vừa rồi bỗng nhiên có một loại xúc động, muốn bóp nát trứng d*i của Nhị gia. Nhị gia Có bản lĩnh thì lên giường nói chuyện. • 13/07/2019 • ← ◙ →
Thiên Âm ở lại thư phòng mấy ngày, một bên chăm chú học tập những cuốn sách Thiên Mẫn để lại cho y một bên âm thầm lo lắng cho Kinh Ngô. Mấy ngày sau có người trong cung đến báo hoàng tử Kinh Ngô lĩnh quân xuất chiến đã thắng lợi trở về, trận đánh với Quỷ quốc ở biên giới Hãn Hải kéo dài 1 tháng cuối cùng đã kết thúc thắng lợi nhưng chủ soái Kinh Ngô lại bị trọng thương. Thiên Âm nghe vậy lập tức mang theo Lam Chiến Chu chạy tới hoàng cung, y không chú ý tới hạ nhân quỳ chào trên đất chỉ phất phất tay bảo họ đứng dậy rồi trực tiếp chạy vào tẩm cung của hoàng tử. Lão thái y đang ngời ở đầu giường thay thuốc cho Kinh Ngô thấy Thiên Âm thì cấp tốc hành lễ, Thiên Âm cản lại vội vàng hỏi “ Hắn sao rồi ?” “Điện hạ hôn mê mấy ngày nay, nhưng giờ Thánh tử đại nhân đã tới thì lão phu cũng yên tâm.” Lão thái y cáo lui nói. Thiên Âm nhìn hoàng tử đang nằm hôn mê bất tỉnh trên giường mà không biết làm như thế nào, chỉ có thể nhìn Lam Chiến Chu xin giúp đỡ. Lam Chiến Chu rót nước cho Thiên Âm uống để trấn tĩnh lại rồi an ủi nói “ Thánh tử đừng có gấp, nếu lần ban phúc trước không hợp lễ thì lần này ban phúc lại đi. Chỉ cần lấy hoa dịch của Thánh tử đưa cho hoàng tử uống thì hoàng tử sẽ tỉnh lại thôi”. “Nhưng làm sao lấy hoa dịch ra được đây ?” Thiên Âm chăm chú học tập mấy ngày nhưng trong sách chỉ toàn là người cầu phúc chủ động nên y hoàn toàn không biết làm sao để lấy hoa dịch ra. “Chiến Chu ca ca giúp ta với” Thiên Âm bắt lấy ống tay áo hắn nói. Lam Chiến Chu rất khó xử bởi vì việc này không hợp quy củ. Việc ban phúc là cho hoàng tử nên hắn không thể đụng vào hoa huyệt của Thánh tử nhưng hắn cũng biết là chỗ đó của y chưa từng bị người nào đụng vào, ngay cả chính y cũng chưa từng chạm thử hoa huyệt của mình. “Ta dạy cho ngươi” Lam Chiến Chu cắn răng nói, cái chức hầu hạ này của mình thật là … Thiên Âm cởi quần áo ngồi vào ghế thái sư 1 ở trong phòng. 1 Ghế thái sư ghế bành “Mở chân ra đặt lên tay vịn.” Thiên Âm tách chân ra khoát lên tay vin cao cao của ghế bành, Lam Chiến Chu đem hai chân y đẩy về sau gác lên bằng với vị trí thân thể, hai chân Thiên Âm bị mở ra một tư thế phô bày trọn vẹn, Hai chân Thiên Âm mở rộng, hoa huyệt đối diện với giường của Kinh Ngô , đáng tiếc Kinh Ngô đang hôn mê nên không có phúc thưởng thức được cảnh đẹp này. Lam Chiến Chu hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, hắn lấy một cái chén ngọc đặt dưới miệng hó huyệt của Thánh tử sau đó quỳ xuống giữa hai chân y chỉ đạo. “Lấy tay sờ da thịt giữa hai chân”. Thiên Âm ngoan ngoãn thò tay xoa ở giữa hai chân mình, làn da ở đùi trong mềm mịn mẫn cảm, tuy đã bị Lam Chiến Chu vuốt ve qua vài lần nhưng tự mình sờ thì cảm giác hoàn toàn khác nhất là khi Lam Chiến Chu đang quỳ ở trước mặt cẩn thận nhìn động tác của y. Thiên Âm cảm thấy rất ngượng ngùng nên da thịt giữa hai chân đều căng thẳng. “Đừng khẩn trương, thả lỏng đi nào.” Lam Chiến Chu ôn nhu an ủi nói. Thiên Âm sờ soạng một lát hỏi “Ở phía dưới phải làm như thế nào ?” “Dùng ngón trỏ với ngón giữa ngăn chặn âm phụ 2, đè ép qua lại.” 2 Bộ phận sinh dục sinh thực khí phần ngoài của sinh thực khí Theo từ điển Hán-Việt chứ tui cũng k biết nó là gì. “Âm phụ ở nơi nào ?” Thiên Âm hỏi. Lam Chiến Chu thở dài kéo một cái gương đồng cao bằng nửa người đặt ở trước mặt y. Cảnh tượng Thiên Âm dâm mỹ mở to hai chân hiện ở trong gương, y ngượn ngùng cuối đầu. “Ngẩng đầu, nhìn vào gương.” Lam Chiến Chu lấy tay chỉ gương đồng nói “Âm phụ ở nơi này, nó nằm ở phía ngoài cùng của hoa huyệt, bây giờ thì rất hẹp rất nhỏ nhưng về sau nó sẽ vừa mập vừa xốp. Dùng hai ngón tay chặn lại, đè ép trái phải.” Thiên Âm lấy nhẹ nhàng đề ép. “Hai mảnh cánh hoa ở giữa này gọi hoa thần, nó là nơi rất mẫn cảm vì vậy khi an ủi hoa huyệt thì trước tiên phải xoa nắn nó, hoặc là lấy ngón tay nghiền ép qua lại, hoặc là lôi kéo, hoặc là hút nó, bị mút càng nhiều thì hoa thần càng trở nên đầy đặn, màu sắc cũng sẽ chuyển sang tím thẫm. Nó có khả năng căng to lên gấp mấy lần hiện tại, càng ngày càng mẫn cảm thậm chí khi đi đường cũng sẽ bị hai chân cọ sát đến chảy nước. Thử chơi đùa hoa thần của ngươi xem.” Thiên Âm lấy ngón tay nắm hai phiến hoa thần xoa nắn, lôi kéo qua lại, y biết bộ phận này, lúc trước Lam Chiến Chu thích bắt y vạch hai phiến cánh hoa này ra để cho hắn nhét mật cao vào bên trong huyệt. Hoa thần bị xoa nắn đến ướt át kéo theo nhục động bên trong cũng ngứa ngáy theo, Thiên Âm còn muốn đùa tiếp thì nghe Lam Chiến Chu nói. “Tách hoa thần ra, ở đỉnh là hoa đế cũng có thể gọi là hoa châu, hoa hạch.” Thiên Âm kéo hoa thần ra, Lam Chiến Chu nhìn kỹ rồi nhíu mày “Hoa châu của ngươi quá nhỏ giống như nhìn không thấy. Sau này phải lấy tay xoa nắn nhiều hơn để chúng nó sưng lớn lên. Mà cách tốt nhất vẫn là bị mút thường xuyên, hoa châu bị mút thường xuyên có thể phình to như quả nho vậy. Tiểu đậu đậu là nơi mẫn cảm nhất hoa huyệt, lúc đầu phải chơi một cách ôn nhu rồi sau này mới từ từ tăng cường độ lên.” Thiên Âm nhìn vào gương sờ soạng hoa châu một chút, quả nhiên hoa huyệt co rụt lại, cả người y đều tê dại nên đành phải dùng lực thật nhẹ. “Không thể xoa nắn hoa châu một cách sốt ruột được, từ từ xoa, xoa nắn đến khi nó chậm rãi sưng lên. Thực ra lực ngón tay không dễ khống chế nên tốt nhất là dùng miệng hút, dùng đầu lưỡi khiêu khích, như vậy sẽ dễ dàng kích thích hoa dịch chảy ra.” Lam Chiến Chu nhìn ánh mắt của Thiên Âm cười nói “Đừng nhìn ta như vây, ta không thể hút hoa châu của ngươi, chỉ có hắn mới được hút”, hắn chỉ chỉ Kinh Ngô nằm ở trên giường “Bất quá sau này ta nhất định sẽ ăn ngấu nghiến hoa châu của ngươi, đem nó hút sưng to thiệt to giống như Thánh phụ đại nhân vậy.” Thiên Âm nhớ tới hoa châu dính dâm thủy sưng to như đầu ngón tay của Thánh phụ đại nhân, y tưởng tượng mình cũng sẽ giống như vậy bỗng chốc hoa huyệt y tê dại một trận, hoa dịch trong suốt từ bên trong hoa huyệt chậm rãi chảy ra. Lam Chiến Chu thở phào một hơi “Rốt cuộc cũng chảy nước, tiếp tục chơi đùa hoa châu đi, ngươi có thể lấy ngón tay nhẹ nhàng nắm nó kéo ra ngoài sau đó bắn trở về, làm như vậy sẽ rất thoải mái. Ngươi không nghe hoàng đế nói sao, Thánh phụ đại nhân thích nhất bị chơi hoa huyệt như vậy, làm vậy sẽ khiến hoa huyệt lập tức phun nước.” Nhưng mà hoa châu Thiên Âm thật sự quá nhỏ, ngón tay không thể nắm được nên đành thôi. “Lấy ngón tay chấm một miếng nước trong hoa huyệt sau đó chà ướt hai phiến cánh hoa cùng hoa châu đi.” Thiên Âm lấy ngón tay chấm chút nước từ miệng hoa huyệt bôi lên hoa châu cùng cánh hoa, một tay đùa hoa châu một tay đùa hoa môi, không bao lâu sau cửa huyệt của y tê dại, Thiên Âm không tự giác rên nhẹ “Ân ~~”. “Thoải mái lắm sao ?” Lam Chiến Chu hỏi y. Thiên Âm gật đầu lại rên rỉ thêm vài tiếng, y khép hờ mắt nhìn chính mình trong gương mở to hai chân, hai tay ở giữa hai chân khều gãi nhẹ nhàng. Lam Chiến Chu nửa quỳ bên cạnh y chăm chú nhìn y tự an ủi hoa huyệt, mặt hắn cách rất gần làm cho y có cảm giác hơi thở nóng bỏng của hắn phả lên hoa huyệt của mình. Ngày càng nhiều chất lỏng chảy ra từ hoa huyệt rơi xuống chén ngọc. “Tí tách” mật nước chảy vào trong chén ngọc nhỏ tựa như một viên trân châu nhỏ rớt ra. Lam Chiến Chu cúi đầu khẽ ngửi “Thơm quá.” Hai chân Thiên Âm run lên, vừa rồi Lam Chiến Chu cách hoa huyệt y quá gần hắn vừa cuối đầu thì chóp mũi cao ngất như có như không chạm đến miệng huyệt của y. Đợi Lam Chiến Chu ngẩng đầu quả nhiên Thiên Âm nhìn thấy trên chóp mũi hắn lóng lánh ánh nước. “Ngươi !” Lam Chiến Chu lấy tay sờ soạng chóp mũi một chút đem mật dịch long lanh lau xuống bỏ vào trong miệng. Thiên Âm giả bộ không phát hiện tiếp tục đùa bỡn hoa huyệt của mình. Bên trong hoa huyệt chảy ra mật dịch ngày càng nhiều, đã nhỏ vài giọt nhưng vẫn không đủ. “Tới đây, lấy ngón tay nắm lấy hai cánh hoa kéo mở cửa huyệt ra, giống như lúc trước ta bắt ngươi làm vậy.” “Đúng, hiện tại khép lại, sau đó lại mở ra, khép lại, có thoải mái không ?” Lam Chiến Chu hỏi y, Thiên Âm gật đầu, hoa huyệt y đã ướt hoàn toàn, vào lúc kéo mở miệng huyệt có thể cảm nhận được một trận gió lạnh khẽ lướt qua, lại khép lại mở, mật dịch chảy ra bị đè ép phát ra tiếng “chậc chậc”. “Nghe đi, hoa huyệt của ngươi đang ca hát đó.” “Ngươi mới ca hát” Thiên Âm trừng hắn. Lam Chiến Chu cười “Hoa huyệt hát rất nhiều bài a, về sau ngươi sẽ biết, nước càng nhiều thì tiếng ca càng lớn. Nếu dùng phương pháp khác nhau để khi dễ thì nó cũng sẽ hát những bài khác nhau.” “Nước của ngươi vẫn không đủ, người đem ngón tay cắm vào trong hoa huyệt đi.” Thiên Âm cẩn thận đem ngón tay cắm vào hoa huyệt, hoa huyệt căng chặt nhất thời cắn chặt ngón tay mảnh khảnh, cảm giác khi bị cắm vào vừa cường liệt vừa đột ngột mang đến khoái cảm to lớn. Thiên Âm ngửa đầu rên rỉ một tiếng, một ngón tay trắng sạch chậm rãi đưa đẩy bên trong hoa huyệt hồng phấn mang ra từng dòng mật dịch, y không hề nghĩ tới chỗ đó khi bị đồ vật cắm vào lại mang đến cảm giác sướng như vậy. “Nhét thêm một ngón tay vào đi.” Thiên Âm cắn răng nhét thêm một ngón tay nữa, nhục huyệt bị hai ngón tay chống mở tê dại vô cùng, mật nước theo khe hở của ngón tay mà chảy ra ngoài, chỉ chốc lát mà đã hội tụ thành một vũng nhỏ trong đáy chén ngọc. “Nước bắt đầu chảy ra ồ ạt rồi, dùng ngón tay tách mở hoa huyệt để mật dịch chảy ra hết đi.” Thiên Âm dùng hai tay kéo hoa huyệt ra hai bên thế nhưng Lam Chiến Chu lại chê y mở không đủ lớn vì vậy hắn lấy hai tay của hắn cầm hai tay của y rồi dùng lực kéo mở sang hai bên. “Ân ~ aa~~” Hoa huyệt thật nhỏ bị ngón tay cắm vào trong mở ra thật lớn, toàn bộ miệng huyệt đều bị mở ra, mị thịt đỏ thẫm bên trong co rút liên tục làm mật dịch trào ra ngày càng nhiều. Lam Chiến Chu nắm tay y thọc vào đùa bỡn bên trong hoa huyệt, lúc thì đem hoa huyệt banh ra thật to, triển lãm mị thịt đang điên cuồng co rút ở bên trong, lúc thì cầm một ngón tay chà sát hai phiến hoa môi của y, lúc thì dùng móng tay khẩy nhẹ hoa châu. Thiên Âm nhìn vào gương thì thấy hoa huyệt của mình bị chính mình đùa bỡn làm cho nước trào dầm dề, dâm đãng kinh người. Mật dịch nhễu từng giọt từng giọt vào bên trong chén ngọc, mật nước chảy ra liên tục cuối cùng biến thành một dòng nước tinh tế. Đại não Thiên Âm đã trống rỗng từ sớm, y đã hoàn toàn biến thành một con rối bị Lam Chiến Chu khống chế tùy ý đùa bỡn. Dâm thủy bên trong hoa huyệt ngày càng nhiều, từng dòng mật ngọt bị Lam Chiến Chu quấy đảo làm văng ra khắp mặt cùng môi hắn, hắn đều đem chúng liếm sạch sẽ không chừa một giọt nào. Hoa huyệt bị đùa bỡn đến tê dại sảng khoái, Thiên Âm nhắm mắt mặc kệ tất cả để mặc cho Lam Chiến Chu muốn làm gì thì làm, y nhắm mắt ngồi xụi lơ trên ghế thái sư, cảm nhận Lam Chiến Chu dùng lực thật lớn nắm lấy hai tay mình để đùa bỡn hoa huyệt. “Thánh tử, là ai đang chơi đùa hoa huyệt của ngươi ?” bên tai truyền đến tiếng nói khàn khàn của Lam Chiến Chu. “Là ta tự chơi” “Hử ?” Lam Chiến Chu dùng sức quắp lấy tay y quấy loạn hoa huyệt mềm yếu, tay hắn cầm ngón tay y cạo gãi thật mạnh bên trong dâm huyệt. “Là ngươi, là Chiến Chu ca ca”, giọng Thiên Âm mang theo tiếng khóc rên rỉ nói “Là Chiến Chu ca ca đang chơi hoa huyệt của ta, a ~ hoa huyệt bị chơi hư mất thôi, a ~ hoa môi lại bị kéo ra rồi, hoa châu của ta bị xoa đến rách rồi aa~~~” Thiên Âm bị ngón tay cắm làm đến đến mức cái mông lắc lư xoay lộn xộn, Lam Chiến Chu lấy tay giữa chặt y, hắn dùng lực càng lớn để đùa bỡn hoa huyệt lầy lội ướt át đầy dâm mỹ của Thánh tử. “A~ Chiến Chu ca ca, đừng khuấy bên trong nữa, muốn phun, muốn phun rồi ~~” Thiên Âm lớn tiếng rên rỉ, y có cảm giác bị Lam Chiến Chu đảo mạnh làm cho mật huyệt tê tê dại dại, bên trong hoa huyệt giống như có gì đó muốn phun ra. Lam Chiến Chu một tay cầm tay Thiên Âm quấy loạn xạ trong hoa huyệt dâm mỹ, một tay còn lại dẫn đường cho Thiên Âm xoa nắn hoa châu đã sưng lên. Động thịt cùng tiểu đậu đậu đồng thời chịu kích thích mãnh liệt làm Thiên Âm cao giọng ngâm “A~~~ Chiến Chu ca ca” Một dòng nước trong veo phun ra khỏi hoa huyệt, Lam Chiến Chu nhanh tay lẹ mắt chộp lấy chén ngọc hứng được dòng nước ngọt ngào kia. Chén ngọc từ từ được dâm thủy đong đầy, nhất thời cả căn phòng tràn đầy hương thơm, không khí xung quanh thơm ngào ngạt. Thánh tử mặt mày ửng hồng nằm xụi lơ trên ghế thái sư thở dốc – hai chân mở to đối diện với giường của hoàng tử, hoa huyệt giữa hai chân nước dầm dề – y còn đang nhớ lại cảnh tượng hoa huyệt của mình bị cắm vào. Thánh tử triều thổi ngay lần đầu tiên bị ngón tay chơi đùa hoa huyệt.
[Lưu ý Hành vi của nhân vật chính trong siêu thị không thể thực hiện trong thực tế, vui lòng không cho là đúng, xin đừng bắt chước!] “Hức a ~" Quả dưa chuột thô cứng gạt mở ra hai múi thịt khép kín của Lâm Mặc bảo vệ lấy khối thịt như viên bi dưới hành động cọ xát lần lượt một trước một sau liên tục vào da thịt non mềm của Tiêu Quân Đình. Dưa chuột phải rất tươi, những chiếc gai ở phía trên vẫn hơi cứng, nhưng nay mắn thay, từng dòng dâm thủy trơn mịn được tiết ra từ trong hoa huyệt của Lâm Mặc nên không làm cô bị thương. "Con phải học cách làm hài lòng bản thân khi thủ dâm. Ba ba làm con sướng không?" Tiêu Quân Đình rút dưa chuột ra, cách lớp khẩu trang còn có thể ngửi thấy mùi thơm phóng đãng. Phía trên còn dính đầy dâm thủy của cô làm cho quả dưa chuột bóng loáng dâm mị. "Đừng nói lung tung, ai thừa nhận anh là cha em chứ? Tránh ra! Em không cần!” Lâm Mặc vừa nghe Tiêu Quân Đình nói về thủ dâm thì cô không khỏi nhớ tới đêm qua mình tự thủ dâm, không khỏi nhớ lại chuyện anh làm tư liệu sống, lại thấy Tiêu Quân Đình đặt quả dưa chuột đã chọc vào trong hoa huyệt đến trước mũi và ngửi nó. Hơn nữa, biểu cảm còn lộ ra vẻ sâu xa nên lúc này cô bắt đầu vừa xấu hổ vừa giận dữ. “Còn khẩu thị tâm phi như vậy thì sau này phải chịu hành hạ đấy.” Sắc mặt của Tiêu Quân Đình trở nên lạnh lẽo, anh bóp chặt cái đùi muốn đặt xuống của Lâm Mặc, rồi cắm mạnh nửa quả dưa chuột vào trong hoa huyệt của Lâm Mặc khiến cô đột nhiên ngửa đầu về sau. "To quá! Lạnh quá!" Lâm Mặc bất ngờ không kịp chuẩn bị khi anh cắm vào. Quả dưa chuột thô cứng hoàn toàn khác với côn thịt nóng hổi, quy đầu cứng rắn xuyên qua hoa huyệt đang đóng chặt của cô mà xâm nhập như thế chẻ tre, tên Tiêu Quân Đình này thật sự quá đáng ghét mà! Tiêu Quân Đình cảm thấy hài lòng vì Lâm Mặc đã nắm chặt cánh tay của mình, nên càng cắm thô bạo quả dưa chuột trong tay hơn, tiện giảm tốc độ công kích, đồng thời thay đổi góc độ từng chút một chọc vào điểm mẫn cảm trong hoa huyệt non nớt. Dù sao anh cũng muốn Lâm Mặc đắm chìm trong khoái cảm mà anh mang lại, cho nên anh đương nhiên phải kiên nhẫn lấy lòng cô. Quả dưa chuột này quả thực là đồ tốt, mỗi lần tiến vào thì cái đầu to tròn sẽ mở ra hoa kính chặt chẽ của Lâm Mặc, mỗi khi rút ra, hoa huyệt mềm mại lại tự động khép lại, cửa huyệt nhỏ xinh cố sức ăn một nửa quả dưa chuột rồi vui vẻ nuốt nhả. Những chiếc gai nhỏ trên quả dưa chuột là một vũ khí tấn công tuyệt vời. Lúc đầu, khi Tiêu Quân Đình đang cọ xát trái dưa chuột bên ngoài huyệt của Lâm Mặc thì cảm giác râm ran khiến Lâm Mặc cảm thấy tê dại, đợi nó tiến vào trong hoa huyệt mềm mại thì kích thích lại càng thêm mãnh liệt. Rốt cuộc nhục huyệt trong huyệt mềm hơn bên ngoài gấp trăm lần, bị vật cứng rắn kia đột phá làm Lâm Mặc phóng đãng rên rỉ, thịt non mẫn cảm bị chọc vào co rút đầy tội nghiệp, chỉ chốc lát sau đã cao trào phun ra lượng lớn chất lỏng. Lâm Mặc vừa lên đỉnh liền nằm trên vai Tiêu Quân Đình thở hổn hển, quả dưa chuột trong cơ thể đã bị Tiêu Quân Đình lấy ra, cảm giác nhột nhạt và ngứa ngáy khiến Lâm Mặc co rút hoa kính cứ như muốn giữ lại. Cảm nhận được sự phản kháng từ dâm huyệt nhỏ, Tiêu Quân Đình cầm quả dưa chuột và dạo một vòng trong dâm huyệt sau đó rút mạnh ra. "A! Ưm..." Lâm Mặc hét lên vì sự phấn khích này và sau đó liền bị Tiêu Quân Đình lấp lấy cái miệng. Cả hai người đều đang đeo khẩu trang nên anh cũng không gấp gáp làm gì, chỉ dụi dụi môi vào Lâm Mặc qua lớp khẩu trang đầy dịu dàng. Đôi môi kẹp lấy môi dưới rồi kéo ra, Lâm Mặc bị anh bắt nạt và vẫn còn đang trong dư vị cao trào nên chảy nước mắt ròng ròng. Hôn qua lớp khẩu trang thực sự là một trải nghiệm kỳ diệu, cảm giác ngứa ngáy mơ hồ trên môi khiến cô có chút khát vọng không hiểu sao lại háo hức muốn Tiêu Quân Đình xuyên thủng qua lớp vải đó, cắn lấy đôi môi mình và mút mạnh. Tiêu Quân Đình tùy tiện sờ vào phía sau, nhìn qua thì thấy đó là một cây xà lách dài hơn 20 cm, có kích thước bằng quả chuối, thân cây nhô ra tròn trịa, trên đầu có những chiếc lá như một bông hoa màu xanh lá. “Đồ tốt.” Tiêu Quân Đình khen ngợi. "Anh ... Anh muốn làm gì?" Lâm Mặc đã bị sốc khi nhìn thấy Tiêu Quân Đình đang cầm rau xà lách và khoa tay múa chân nơi tiểu huyệt của mình, chẳng lẽ người đàn ông này muốn cắm rau xà lách vào sao?! "Có rất nhiều đạo cụ để lựa chọn, dù sao cũng phải nhìn tương đối một chúng thì em mới biết cắm cái nào vào huyệt mới sướng, áp dụng thực tiễn là biết rõ nhất!” Tiêu Quân Đình thản nhiên nói rồi cắm vào hoa huyệt ban nãy còn mở do rút dưa chuột ra rồi đẩy xà lách vào trong. "Ưm … Cứng quá, có thể, đừng đâm vào trong … Sâu quá, không được!” Loại rau xà lách này không giống với loại dưa chuột vừa rồi, bề mặt của quả dưa chuột có những gai nhỏ không đều, nhưng bề mặt của rau diếp lại là từng vòng tròn lồi lên. Mỗi khi cắm vào trong một đoạn thì cửa huyệt cũng sẽ bị phần nhô ra kia căng đầy. Hơn nữa nơi cắm vào còn quét và chen chúc vào thịt non trong hoa huyệt. Độ sâu này thật kinh khủng, thân rễ xù xì kéo dài vào trong như vô tận, càng lúc càng tiến sâu vào như sắp đâm thủng bụng cô. Tiêu Quân Đình cẩn thận đâm cây xà lách vào trong hoa huyệt của Lâm Mặc cho đến khi chỉ còn lại một cái đầu nhỏ màu xanh bên ngoài, rồi bắt đầu đâm sâu vào. "A a a, đừng đâm mà … Bên trong khó chịu quá, huhuhu, tiểu huyệt của em sắp bị xuyên thủng rồi!" Lâm Mặc điên cuồng lắc đầu, rau xà lách thô ráp trong hoa huyệt của cô khuấy đảo lật chuyển, hoa kính mềm mại không hề có lực, bên ngoài thô ráp dây dưa rút ra cắm vào trong thịt non giống như muốn kéo cả thịt non ra bên ngoài cơ thể. Cô sợ hãi đẩy Tiêu Quân Đình ra, nhưng trong mắt Tiêu Quân Đình, chút sức lực này như đang nghênh đón dục vọng. Chân ngọc treo trên kệ hàng yếu ớt tuột xuống lại bị treo lên cánh tay của Tiêu Quân Đình, bằng cách này, Tiêu Quân Đình có thể thấy rõ hoa huyệt mềm mại và hồng hào của Lâm Mặc đang ăn từng miếng rau xà lách. "Đừng sợ, dâm huyệt nhỏ của em rất thích, nó cắn lấy không nhả.” Tiêu Quân Đình thương tiếc mà lau đi nước mắt trên khóe mắt của Lâm Mặc, nhưng trong tay càng thêm chọc mạnh rau xà lách kia làm dâm thủy văng khắp nơi. Rễ cây màu xanh biếc ngâm trong dâm thủy của Lâm Mặc mà bóng nhờn, từng chỗ lồi lõm đều được hoa huyệt nóng ẩm nghiền qua, Lâm Mặc khó thở há hốc mồm, khẩu trang bị hút mà phập phồng lên xuống. Đũng quần của Tiêu Quân Đình căng phồng khó chịu nhưng anh không để tâm, rốt cuộc không kìm được mà cởi bỏ khẩu trang của hai người họ, ngậm lấy cái miệng hồng hào của Lâm Mặc mà bú liếm, còn mạnh mẽ vói đầu lưỡi vào trong khoang miệng ngọt ngào khuấy đảo lấp kín tiếng rên rỉ trong cổ họng của Lâm Mặc nên chỉ có thể nghe được tiếng khóc huhu’. Một hồi chọc vào mãnh liệt khiến dâm huyệt của cô mềm nhũn muốn hỏng bét, Lâm Mặc run rẩy thắt lưng mà rên rỉ phóng đãng. Cái mông không ngừng thúc về phía trước tiếp nhận rau xà lách cắm vào, cô đã thích ứng với chiều dài của nó mà nhục huyệt nóng rực cũng ngậm vào thân cây lạnh lẽo. Đang lúc cao trào thì Tiêu Quân Đình bất ngờ rút rau xà lách ra. Hoa huyệt mềm tê mỏi đột nhiên trống rỗng vô cùng nên Lâm Mặc bất mãn vặn vẹo mông. "Còn muốn không?” Có một sự hấp dẫn trong giọng nói khàn khàn của người đàn ông. "Muốn ... Cắm vào, tiểu huyệt ngứa quá, nhanh chóng cắm vào thọc đi.” Đôi mắt Lâm Mặc mơ hồ vì dục vọng. Mật huyệt của cô đang mở rộng và nhỏ giọt chất lỏng cọ vào hạ thể của Tiêu Quân Đình, lại dùng mình cầu hoan Tiêu Quân Đình. Mà cô cũng không biết hành động này là cầu hoan. Cô chỉ muốn có một vật vừa thô vừa cứng đâm vào dâm huyệt của mình. Tiêu Quân Đình xoa xoa bầu vú to của Lâm Mặc và nói "Tiểu huyệt của Mặc Mặc dâm như vậy. Có vẻ như dưa chuột và rau diếp không thể thỏa mãn em rồi, không bằng đổi vật này đi!" Sau khi nhận được câu trả lời mình muốn, Tiêu Quân Đình cũng sẵn sàng kéo dây quần của mình và lấy côn thịt to lớn đã cương cứng đến mức sắp nổ tung ra.
Đôi tay Tiêu Diệp nắm chặt trên vai Mạnh Nhạc Nhạc, hung hăng đè cô lên lưng tựa của hàng ghế phía trước. Cô gái bị anh đè cứng, đôi môi vốn bị gặm cắn từ nãy của Tiêu Diệp cũng không còn bị động tiếp nhận nữa. Vốn dĩ thế cục đang nghiêng về một bên lại chợt xảy ra biến hóa, Mạnh Nhạc Nhạc thậm chí cảm giác được khoang miệng truyền đến mùi máu tươi, đôi tay người đàn ông cũng bắt đầu vỗ về chơi đùa khắp nơi trên thân thể cô, cứ như muốn vần vò cô gái trong lòng mình nhập cả vào cốt nhục. Bàn tay to thô ráp men dọc theo khe hở áo len di chuyển lên trên, dán lên da thịt Mạnh Nhạc Nhạc làm toàn thân cô run rẩy. Từ trước đến nay, đàn ông đối với phương diện này đều không thầy dạy cũng hiểu. Tiêu Diệp nhanh nhẹn bắt đầu kẹp lấy, vân vê nặng nặng nhẹ nhẹ trên cặp vú to tướng như cho trẻ bú sữa kia, cách một lớp áo len tuy không nhìn thấy, nhưng lại có thể cảm nhận được xúc cảm mềm mại mịn màng. Lòng bàn tay thô cứng của Tiêu Diệp lướt qua đầu vú non mềm, mà đôi tay Mạnh Nhạc Nhạc cũng đang sờ soạng khắp nơi trên cơ thể rắn rỏi của Tiêu Diệp, Chờ đến hai người kịp nhận ra, áo len của Mạnh Nhạc Nhạc đã bị kéo giãn lỏng lẻo, cài áo lót đã sớm bị cởi bỏ chỉ còn treo hờ hững, hai bầu vú to tướng bị xoa nắn căng đau, quần lót cùng quần dưới thân đã bị cởi ra đến một nửa. Đầu ngón tay của người đàn ông đã móc vào bên trong vuốt ve, trên quần lót Nhạc Nhạc đã bị thấm ướt đẫm, đầu ngón tay thô ráp dọc theo viền quần lót tiến hẳn vào trong, lung tung sờ trên miệng đóa hoa non mềm đang run rẩy, từng ngụm từng ngụm dịch thể đều theo cái miệng nhỏ này chảy ra. “Nhẹ một chút….” Mạnh Nhạc Nhạc bị cắn xé, bị vần vò xoa nắn như nhóc đáng thương, lúc này bé bím lại còn bị người chà xát, không nhịn được phải cầu xin. Tiêu Diệp ngẩn người, bắt đầu nhẹ tay hơn, cánh môi đang ngậm trên môi Mạnh Nhạc Nhạc khẽ hôn, một tay đỡ bên hông Mạnh Nhạc Nhạc, ngón tay của bàn tay còn lại hơi cong lên móc vào trong hoa huyệt, lấy đốt ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn trên miệng huyệt. Cánh hoa non mềm vừa mới bị chà xát tàn nhẫn, giờ lại chỉ được nhẹ nhàng đụng chạm, liền cảm thấy vô cùng ngứa ngáy. Mạnh Nhạc Nhạc khó chịu nâng eo, lỗ nhỏ vẫn đang hút lấy hút để bao quanh ngón tay, cứ như đã được ăn món ngon nào đó, mút chặt đến không chừa một khe hở. Đôi tay thường ngày chỉ biết cầm súng cầm bút của Tiêu Diệp, lúc này đang đặt ngoài âm hộ giàn giụa nước dâm của cô gái hết xoa rồi móc, mấy ngón tay còn lại cũng ấn lên cánh hoa, lớp thịt non ngứa ngáy nhất thời được dỗ dành, nhưng ngay giây tiếp theo đã lại chỉ cảm thấy cơn trống rỗng càng lớn. Mạnh Nhạc Nhạc khó chịu đến sắp hỏng, nhìn người đàn ông vẫn ngồi nghiêm chỉnh, mặt không biểu cảm, trong lòng cô bỗng có chút bất bình, đôi tay phủ lên cây xúc xích cỡ lớn kia. Không hổ được hệ thống đánh giá năng lực tình dục đến 90 điểm – hàng khủng 22cm. Màu sắc Tiểu Diệp’ cũng không thâm, vừa thấy đã biết không thường được chủ nhân sử dụng, lúc này thân gậy thô to, bề ngoài là gân xanh lưu động, nóng lên hôi hổi. Mạnh Nhạc Nhạc vẫn luôn cho rằng trong tiểu thuyết miêu tả mặt hàng’ của đàn ông thô to như cánh tay trẻ con chỉ là nói quá, lúc này mới biết là do kiến thức bản thân thiếu sót rồi. Hai tay cô đỡ lấy Tiểu Diệp’, chuyển động từ trên xuống dưới, nhìn thấy Tiêu Diệp mặt ngoài thì không có gì dao động, kỳ thật cổ họng vẫn luôn nhấp nhô lăn lộn, cô bỗng cảm thấy anh cực kỳ gợi cảm, cô không nhịn được dùng môi cắn lên cổ họng anh, theo tần suất yết hầu nhấp nhô mà liếm mút. “Hừ…” Tiêu Diệp không nhịn được khẽ bật ra tiếng, theo đó là ngón tay đang cắm rút trong bím Mạnh Nhạc Nhạc lại tăng thêm một ngón. Lần này đổi thành Mạnh Nhạc Nhạc kêu ra thành tiếng, hai ngón tay của anh vừa thô dài, vừa gân guốc đầy sức mạnh, lúc này còn đang cùng thọc cùng tiến vào trong cô. “A, ưm, nhẹ…. Nhẹ một chút” Mạnh Nhạc Nhạc không khỏi kêu lên theo từng động tác của anh, càng cắm mạnh cô càng kêu lớn. “Thoải mái không?” Tiêu Diệp vừa dò hỏi vừa dùng lòng bàn tay ấn xuống, ngay khi ngón tay anh khẽ lướt qua một khối thịt mềm đặc biệt mẫn cảm trong âm đạo, Mạnh Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy một dòng điện từ dưới bụng xông thẳng lên đại não, lỗ dâm đang ngậm lấy ngón tay không tự chủ được co rút lại. “A, đừng….” Tiêu Diệp vừa thấy dáng vẻ co quắp này của Mạnh Nhạc Nhạc đã lập tức hiểu rõ, dùng ngón tay tấn công vào điểm kia càng thêm mạnh mẽ. Khoái cảm quá mãnh liệt ập tới làm thân thể Mạnh Nhạc Nhạc không tự chủ được run rẩy, thừa dịp lỗ nhỏ điên cuồng mấp máy, Tiêu Diệp nhét thêm ngón tay thứ 3 vào, sau mấy cú cắm nông nông sâu sâu, lại mài lên điểm nhạy cảm làm Mạnh Nhạc Nhạc phải kêu rên. “Ưm ưm… Tiêu Diệp… Không… Ha a… Không cần…” Bị Tiêu Diệp không ngừng công kích các điểm mẫn cảm, thân thể Mạnh Nhạc Nhạc đã bị khoái cảm chinh phục hoàn toàn dễ như trở bàn tay, lỗ nhỏ vốn dĩ vô cùng chặt chẽ giờ phải chịu đựng 3 ngón tay thô to cắm vào đã thấy không khỏe, chỉ có thể theo tần suất Tiêu Diệp cắm rút mà dần lỏng ra, bé bím đáng thương giờ hoàn toàn bị nong ra cực đại. Toàn bộ nước dâm chảy ra khỏi lỗ dâm đều tưới đẫm trên tay Tiêu Diệp, cứ như anh vừa mới rửa tay xong, sáng long lanh trong suốt một mảng. Tiêu Diệp nâng tay lên, hơi tò mò ngửi thử. “Anh, anh làm gì vậy…..” Mạnh Nhạc Nhạc đã cảm thấy cực kỳ xấu hổ, kia đều là nước dâm của cô, sao anh có thể, sao anh có thể…. Tiêu Diệp thấy khuôn mặt Mạnh Nhạc Nhạc đỏ bừng, đột nhiên nổi lên tâm tư muốn trêu đùa cô, anh há miệng, dùng đầu lưỡi ngậm lấy ngón tay vừa mới cắm trong bím Mạnh Nhạc Nhạc, từ từ liếm mút. Trời ơi, Mạnh Nhạc Nhạc quả thực muốn hôn mê đến nơi, Tiêu Diệp, là Tiêu Diệp đang liếm nước dâm của cô, một Tiêu Diệp vốn chính trực, cấm dục như vậy… giờ lại… “Rất ngọt.” Giọng Tiêu Diệp khi nói những lời này đã trầm khàn cực thấp, không trêu đùa cô bé dưới thân nữa, Tiêu Diệp đỡ lấy gậy thịt thô to, đặt ngoài cửa động vừa mới bị nong rộng giờ lại đang có xu hướng khép lại. Khẽ đâm thọc qua lại, dòng nước đã tí tách từ bên trong chảy ra theo quy đầu, thân gậy to tướng bị nhiễm ướt dầm dề, mà huyệt động như làm bằng nước kia đứng trước cự vật hùng vĩ, lại có vẻ nhỏ yếu đến đáng thương bất lực. Mạnh Nhạc Nhạc khó nhịn cử động thân thể, lỗ nhỏ cũng theo động tác của cô mà mút mát trên gậy thịt, Tiêu Diệp đã không nhẫn nại được nữa, đỡ lấy dương vật chậm rãi đâm vào. “A, căng quá…” Thứ hư hỏng kia quá lớn, Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được hơi co lại về sau. Đầu khấc to tướng dạng xòe ô chen vào giữa 2 môi thịt, Mạnh Nhạc Nhạc càng co rụt chạy trốn, nó lại càng sấn sổ nhét tới. Dọa người ta phải sợ hãi thêm là, côn thịt lớn dễ dàng cắm tới tận đáy âm đạo, lỗ dâm chưa gì đã bị nhồi đầy làm trước mắt Mạnh Nhạc Nhạc như biến thành màu đen, thế nhưng thân gậy vẫn còn đến 1/3 lộ ra bên ngoài. Mạnh Nhạc Nhạc bỗng có chút sợ hãi, đây căn bản không phải là kích cỡ của người bình thường nữa rồi. “Biết sợ rồi? Vậy mà còn dám trêu chọc tôi… Hử?…..” Tiêu Diệp cũng không cố nhồi vào trong nữa, mà chậm rãi đâm thọc theo chiều sâu này. Dương vật thô dài cứng cáp lại còn thiên phú dị bẩm, hàng năm được huấn luyện nên eo Tiêu Diệp cực tốt, lúc này anh đang hất eo nắc từ dưới lên trên, mỗi một cú đều cực kỳ mạnh mẽ. Gậy thịt cắm ngập trong chiếc lồn non mềm ngập nước còn bị huyệt thịt cắn hút chặt chẽ, mỗi khi đâm thọc một chút đều có dòng nước ộc ra. Mạnh Nhạc Nhạc đã sướng tới muốn lớn tiếng kêu dâm, nhưng lúc này cô vẫn còn nhớ mình đang ở trong khoang xe buýt ầm ĩ, trước sau đều là tiếng người nói chuyện, cô bèn cắn chặt môi, điều chỉnh lại hô hấp của bản thân dựa theo tần suất cắm rút của Tiêu Diệp. Vất vả lắm mới thích ứng được kích cỡ cùng tần suất của con chim siêu to khổng lồ này, Mạnh Nhạc Nhạc còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, xe buýt lại đột nhiên đi qua thứ gì gồ lên, cả xe mạnh mẽ xóc nảy một cái. Mạnh Nhạc Nhạc không kịp ổn định, bèn ngồi sụp xuống trên đùi Tiêu Diệp, dương vật to tướng lập tức thọc thẳng vào tận cùng tử cung. “Á…” Mạnh Nhạc Nhạc bật kêu lên đau đớn, may mắn người trong xe cũng bị lần xóc nảy này làm kêu la oai oái, thành ra tiếng kêu của cô không có vẻ đột ngột. Dương vật của Tiêu Diệp vừa to vừa thô, lúc này không hề báo trước đã phá mở cổ tử cung ập vào, mồ hôi lạnh Mạnh Nhạc Nhạc đã lấm tấm túa ra chảy xuống, Tiêu Diệp thấy mà cũng đau lòng thay, anh bèn đỡ lấy Mạnh Nhạc Nhạc, vừa định rút côn thịt ra một chút, xe buýt đã lại xóc thêm lần nữa. Nguyên lai là xe buýt đã tiến vào khu quan sát động vật hoang dã, trước khi tiến vào trong khu có đến 10 cái gờ giảm xóc, trong khu này là hệ sinh thái hoàn toàn tự nhiên, không có rào chắn, cũng không có người chăn nuôi, xe buýt tiến vào yêu cầu phải đi bằng tốc độ rất chậm để tránh xảy ra sự cố. Nảy lên nảy xuống trên gờ giảm xóc đã làm cây gậy thịt kia cắm rồi lại cắm thẳng vào nơi sâu nhất, Tiêu Diệp đành phải đưa tay đỡ lấy mông nhỏ của Mạnh Nhạc Nhạc, hơi rút dương vật ra ngoài, nhổm người rời khỏi chỗ ngồi, ghim trung bình tấn nửa đứng để cố gắng ổn định thân thể. Xe buýt xóc lên xuống từng cái từng cái một, dù cho Tiêu Diệp có giữ vững vàng thế nào thì tư thế hiện tại cũng cực kỳ khó chịu, trọng lượng toàn bộ thân thể Mạnh Nhạc Nhạc đều được Tiêu Diệp chống đỡ, chỉ còn huyệt thịt non cắn hút rất chặt, nhưng cũng khó tránh khỏi khẽ run rẩy dao động theo xe buýt. Mạnh Nhạc Nhạc cảm giác bên trong cơ thể đã cực kỳ trướng, giống như sắp bị người căng nứt đến nơi, nhưng cô cũng có thể nhìn ra Tiêu Diệp khó chịu đến nhường nào, bèn quyết tâm, dứt khoát vặn vẹo eo mông muốn làm đến cùng. Quy đầu bóng loáng rắn chắc, to như đá cuội lập tức thọc thật mạnh vào miệng tử cung, kích thích đến nỗi nước mắt Mạnh Nhạc Nhạc tí tách rơi xuống. Tiêu Diệp thoáng dừng lại, côn thịt lớn không động nữa, mà anh ôm lấy Mạnh Nhạc Nhạc khẽ hôn, nhẹ nhàng liếm láp trên môi cô, liếm đi cả nước mắt rơi xuống bên khóe mắt. Rốt cuộc cũng đã đi qua khu vực giảm xóc dài dằng dặc, nhưng mà Mạnh Nhạc Nhạc cũng không thể thả lỏng nổi, xe buýt đã đi tới khu vực đàn khỉ, đầy khắp núi đồi toàn khỉ là khỉ, chung quanh cũng truyền đến tiếng kinh hô cùng chụp ảnh ồn ã. Đám khỉ nhìn thấy xe buýt thì cực kỳ tò mò, bởi vì tốc độ xe đi rất chậm, một số con khỉ bạo dạn thậm chí còn bò lên trên xe, trong đó có một con vừa vặn ở ngay trước cửa sổ hai người Mạnh Nhạc Nhạc. Trời ạ, bím nhỏ của Mạnh Nhạc Nhạc cùng côn thịt của Tiêu Diệp lúc này đang hoàn toàn bại lộ, thọc vào rút ra ở bên ngoài, mà lũ khỉ kia còn trố mắt nhìn, trong con ngươi còn toát ra tia hiếu kì. Bỗng chốc, Mạnh Nhạc Nhạc có cảm giác như mình đang làm tình thì ngay trước mặt bàn dân thiên hạ, lỗ dâm vì kích thích mà càng hút chặt, Tiêu Diệp cũng không thể nhẫn nại được nữa. Anh quất cô hết sức nhanh mạnh, âm đạo non mềm chặt chẽ bị dương vật cực to tắc chật ních, bị ma sát chống lại, nước dâm bèn trào ra giàn giụa, chưa gì đã chảy từ âm hộ ra ngoài, làm ghế dựa xe buýt dính ướt thành cả vũng. “Đừng, Tiêu Diệp…. Nó đang xem, nó đang xem a…..” “Không sao, nó không hiểu.” Thân dưới Tiêu Diệp vẫn hung mãnh đụ cô như thú, đóa hoa mềm mại vô cùng đáng thương bị gậy thịt lớn nhồi vào bắt phải ăn bằng hết, nhất thời sướng đến phun nước ào ạt. “Ủa, cậu có nghe thấy tiếng nước không?” Cô gái ở hàng trên chợt lên tiếng hỏi. Mạnh Nhạc Nhạc giật mình đánh thót, lườm Tiêu Diệp vẫn đang đụ ầm ầm ngày càng không thèm quan tâm đến hoàn cảnh một cái cảnh cáo. “Chắc là tiếng thác nước bên ngoài đấy.” Một cô gái khác trả lời. Mạnh Nhạc Nhạc thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại đột nhiên nghe được người trên xe kinh hô. Cô vừa ngẩng đầu đã thấy. Trời đất! Thấy con khỉ vừa nhìn bọn họ làm tình kia, ở trên thân cây to lớn cách xe buýt không xa, đang điên cuồng giao phối với một con khỉ khác, tư thế còn giống nhau như đúc với bọn họ!!!! =================== Sa Mlem mlem~~ Tiêu Diệp gu tôiiiiiiiiiiii~~ ⁄ ⁄•⁄⁄•⁄ ⁄
Đòi tiền do bị chủ hụi giật luôn là vấn đề được rất nhiều người chơi hụi quan tâm, đặc biệt khi rơi vào trường hợp chủ hụi bỏ trốn. Phải làm gì để có thể đòi lại tiền, bảo vệ quyền lợi của người chơi hụi. Trong phạm vi bài viết, chúng tôi sẽ làm rõ về điều này. Phát sinh tranh chấp khi chủ hụi không trả tiền cho người chơi hụi dù đã đến hạn Mục LụcQuy định của pháp luật liên quan đến việc chơi hụiPhải làm gì khi bị giật hụi?Trách nhiệm của chủ hụi khi không trả đủ tiền khi đến kỳ mở hụiThủ tục khởi kiện đòi tiền hụiDấu hiệu pháp lý cấu thành đối với hành vi giật hụiTội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sảnXử lý trách nhiệm hình sự Quy định của pháp luật liên quan đến việc chơi hụi Hụi còn được gọi là họ, biêu, phường. Bản chất ban đầu của hụi vốn dĩ là hoạt động góp vốn của một nhóm người cho một người có uy tín ở địa phương, nhằm tương trợ lẫn nhau trong cuộc sống. Hiện nay, hụi đã được định nghĩa tại Điều 471 Bộ luật Dân sự 2015. Theo đó, họ có thể thỏa thuận với nhau về Số người chơi; Thời gian chơi; Số tiền chơi; Loại tài sản góp; Thể thức góp, lĩnh hụi và quyền, nghĩa vụ của các thành viên. Hiện nay, chơi hụi tồn tại khá nhiều rủi ro, dần biến tướng thành một hình thức huy động vốn với lãi suất cao. Do đó, việc chủ hụi bỏ trốn, chủ hụi giật tiền ngày càng phổ biến. Chơi hụi ngày càng biến tướng và tiềm ẩn rất nhiều rủi ro Do đó, Nghị định 19/2019/NĐ-CP quy định rất chặt chẽ về vấn đề chơi hụi, nhằm hạn chế rủi ro, bảo vệ người chơi hụi và chủ hụi. Cụ thể Nguyên tắc tổ chức hụi; Điều kiện làm thành viên, chủ hụi; Gia nhập, rút khỏi hụi; Văn bản thỏa thuận về hụi; Thứ tự lĩnh hụi, lãi suất; Quyền, nghĩa vụ và trách nhiệm pháp lý của thành viên, chủ hụi. Phải làm gì khi bị giật hụi? Trách nhiệm của chủ hụi khi không trả đủ tiền khi đến kỳ mở hụi Trường hợp đến kỳ mở hụi mà chủ hụi không giao các phần hụi cho thành viên được lĩnh hụi thì chủ hụi có trách nhiệm Giao các phần hụi cho thành viên lĩnh hụi tại mỗi kỳ mở hụi. Nộp thay phần hụi của thành viên nếu đến kỳ mở hụi mà có thành viên không góp phần hụi, trừ trường hợp có thỏa thuận khác. Trả lãi đối với số tiền chậm giao cho thành viên được lĩnh hụi theo quy định tại khoản 1 Điều 22 của Nghị định này. Chịu phạt vi phạm trong trường hợp những người tham gia dây hụi có thỏa thuận phạt vi phạm theo quy định tại Điều 418 của Bộ luật dân sự. Bồi thường thiệt hại nếu có. Khi có tranh chấp về hụi hoặc phát sinh từ hụi thì tranh chấp đó được giải quyết bằng thương lượng, hoà giải hoặc yêu cầu Tòa án giải quyết theo quy định của pháp luật. Ngoài ra, người chơi hụi có quyền đề nghị cơ quan có thẩm quyền xử lý vi phạm hành chính hoặc truy cứu trách nhiệm hình sự đối với người có hành vi cho “vay tiền” lãi nặng, LỪA ĐẢO chiếm đoạt tài sản, lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản, huy động vốn trái pháp luật. Điều 23 Nghị định 19/2019/NĐ-CP Thủ tục khởi kiện đòi tiền hụi Sau khi thương lượng, hòa giải không thành, người chơi hụi có quyền khởi kiện tại Tòa án nhân dân có thẩm quyền để đòi lại tiền do bị chủ hụi giật theo trình tự sau Người khởi kiện gửi hồ sơ khởi kiện đến Tòa án. Tòa án có trách nhiệm cấp ngay cho người khởi kiện giấy xác nhận đã nhận đơn. Trong thời hạn 03 ngày làm việc, kể từ ngày nhận được ĐƠN KHỞI KIỆN, Chánh án Tòa án phân công một Thẩm phán xem xét đơn khởi kiện. Trong thời hạn 05 ngày làm việc, kể từ ngày được phân công, Thẩm phán phải xem xét đơn khởi kiện có đủ điều kiện thụ lý hay không. Đồng thời, nếu xét thấy vụ án thuộc thẩm quyền giải quyết của Tòa án thì Thẩm phán phải thông báo ngay cho người khởi kiện để người khởi kiện đến Tòa án làm thủ tục nộp tiền tạm ứng án phí. Trong thời hạn 07 ngày, kể từ ngày nhận được giấy báo của Tòa án về việc nộp tiền tạm ứng án phí, người khởi kiện phải nộp tiền tạm ứng án phí và nộp cho Tòa án biên lai thu tiền tạm ứng án phí. Thẩm phán được phân công thụ lý vụ án và giải quyết vụ án theo đúng trình tự pháp luật. >> Tham khảo thêm Mẫu đơn khởi kiện giật hụi ==>>CLICK TẢI MẪU ĐƠN KHỞI KIỆN GIẬT HỤI Dấu hiệu pháp lý cấu thành đối với hành vi giật hụi Người dân tụ tập xung quanh nhà chủ hụi khi bị chủ hụi giật tiền, bỏ trốn Tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản Phạm tội Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản khi đáp ứng 02 điều kiện Thứ nhất, thực hiện một trong các hành vi sau Vay, mượn, thuê tài sản của người khác hoặc nhận được tài sản của người khác bằng hình thức hợp đồng rồi dùng thủ đoạn gian dối hoặc bỏ trốn để chiếm đoạt tài sản đó hoặc đến thời hạn trả lại tài sản mặc dù có điều kiện, khả năng nhưng cố tình không trả; Vay, mượn, thuê tài sản của người khác hoặc nhận được tài sản của người khác bằng hình thức hợp đồng và đã sử dụng tài sản đó vào mục đích bất hợp pháp dẫn đến không có khả năng trả lại tài sản. Thứ hai, giá trị tài sản chiếm đoạt thuộc các trường hợp Từ đồng trở lên; Dưới đồng nhưng có nhân thân xấu từng phạm tội về tài sản, chưa được xóa án tích; Tài sản là phương tiện kiếm sống chính của người bị hại và gia đình họ. Điều 175 Bộ luật Hình sự 2015, sửa đổi bổ sung 2017 Xử lý trách nhiệm hình sự Tranh chấp về hụi thông thường được giải quyết theo pháp luật về dân sự, tuy nhiên, trường hợp chủ hụi có hành vi, thủ đoạn gian dối, bỏ trốn để chiếm đoạt tài sản thì có thể cấu thành tội phạm và bị truy cứu trách nhiệm hình sự. Như vậy, hành vi giật tiền của chủ hụi hoàn toàn có thể phạm tội Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản. Trong trường hợp thỏa mãn các điều kiện cấu thành tội này, người chơi hụi có quyền làm Đơn tố cáo chủ hụi đến cơ quan công an để giải quyết. Khi đủ yếu tố cấu thành tội phạm, chủ hụi có thể bị phạt cải tạo không giam giữ đến 03 năm hoặc “phạt tù” từ 06 tháng đến 03 năm, thậm chí bị phạt tù nhiều hơn nếu có tình tiết tăng nặng hoặc giá trị tài sản quá lớn. Nếu Quý bạn đọc có thắc mắc về vấn đề trên hoặc muốn được tư vấn trực tiếp hoặc yêu cầu hỗ trợ, vui lòng liên hệ Luật Long Phan qua hotline để được hỗ trợ. Thạc Sĩ – Luật Sư Phan Mạnh Thăng thành viên đoàn luật sư Founder Công ty luật Long Phan PMT. Chuyên tư vấn giải quyết các vấn đề về đất đai, hợp đồng thương mại ổn thỏa và nhanh nhất. Với 7 năm kinh nghiệm của mình đã giải quyết thành công nhiều yêu cầu pháp lý của khách hàng.
hoa huyệt bị chơi